Năm đầu tiên con học mẫu giáo, mỗi lần ôm cổ mẹ con thường hát líu lo "Con yêu mẹ lắm bằng trăm ông trăng..con yêu mẹ lắm bằng trăm ông sao.."
....hạnh phúc ngập lòng..
Năm học lớp một , đêm đó đã khá muộ...n , nằm xoa lưng cho con ngủ , con nói
_ Mẹ ơi! con muốn lấy vợ !
Mẹ giật mình ngạc nhiên mất...mấy mươi giây ..
_ Sao bỗng dưng muốn lấy vợ hả con?
_ Con muốn lấy vợ để về rửa bát , cho mẹ đỡ vất vả..
..... Nín cười , và hạnh phúc...
Lên lớp 2 , cũg là buổi tối , con đứng ở cửa bếp chờ mẹ để hỏi bài. Con nhìn mẹ làm lại nói :
_ Mẹ chịu khó đi , lên lớp 3 con sẽ rửa bát , và nấu cơm cho mẹ.!
... Hạnh phúc! ...(dù giờ lớp 5 mẹ vẫn không muốn để con làm)
Và hôm qua ! nằm trò chuyện với con trước khi ngủ...
_ Mẹ ơi! không biết kiếp sau con và mẹ có được đầu thai vào một nhà để được sống gần nhau không nhỉ?
.......... Ôm con vào lòng..mỉm cười hạnh phúc!....
Có kiếp sau không nhỉ? và nếu có kiếp sau thì những người thân kiếp này có còn gặp nhau ở kiếp đó không? Ta không biết ! có thể có, có thể không! Nhưng khi nghe con nói những lời ngây thơ đó , mình thấy hạnh phúc! Có những điều có thể không thành sự thật , thậm chí mình không mong nó thành sự thật ,chỉ là ánh mắt, là cử chỉ hay là lời nói thôi , nhưng những lời yêu thương đó đã đem đến cho ta niềm hạnh phúc vô bờ!
" Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dậy ! Ta có thêm ngày nữa để yêu thương..."
Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013
Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013
ĐIỀU CHƯA NÓI
Có những tâm tư ,người ơi..rất đỗi bình thường . Những mong ươc thật giản dị nhỏ nhoi. Những nỗi niềm muốn nói với người rất thân tình với em thôi. Người mà nhiều khi em thương hơn cả thương mình vậy . Và chỉ một mình , một mình người em muốn gửi gắm niềm mơ ước ấy.. Vậy sao trời cứ như thử thách hay trêu ngươi.?? Khi cứ mỗi lần môi sắp sửa thốt nên lời...Lại bất ngờ có thêm điều ngăn trở..
Và đêm nay cũng thế , anh lại phải đi khi đêm chưa tàn , và lời chưa cạn. Niềm mơ ước nghẹn ngào..ứ nghẹt , đông cứng lông ngực em..
Anh nói sẽ trở về khi tàn bóng đêm. Nhưng em biết những nỗi niềm kia sớm mai nay chưa chắc gì nói được . Và chúng lại vẫn mãi là mơ ước. Mơ ước lặng thầm day dứt mãi con tim..
Và đêm nay cũng thế , anh lại phải đi khi đêm chưa tàn , và lời chưa cạn. Niềm mơ ước nghẹn ngào..ứ nghẹt , đông cứng lông ngực em..
Anh nói sẽ trở về khi tàn bóng đêm. Nhưng em biết những nỗi niềm kia sớm mai nay chưa chắc gì nói được . Và chúng lại vẫn mãi là mơ ước. Mơ ước lặng thầm day dứt mãi con tim..
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)